Buồn buồn ngồi viết thơ chơi
Tâm sự đôi lời về người nhân viên
Luôn lắng nghe những than phiền
Cũng thường phải chịu thằng điên giở trò
Không gian thì cứ bo bo
Cái tai cái miệng o o suốt ngày
Cô bảo cái giọng anh hay
Có thằng lại bảo giống Gay quá chừng
Công việc thì cứ lừng khừng
Cả năm thì vẫn cầm chừng như xưa
Làm ngày chẳng đc nghỉ trưa
Làm tối thì lại nửa khuya mới zìa
Tên nghề nghe thật oai ghê
Nhưng mà công việc chẳng dễ dàng đâu
Lâu lâu Giám sát gõ đầu
Bên đài quy tội : " anh ngầu nên die "
Gắng gượng ngày một ngày hai
Vì kiếm sống khó thân trai cũng đành
Gia đình , tiền bạc, thanh danh
Tất cả mọi thứ trôi nhanh qua ngày
Nhận lương thì lại cùng say
Anh em tụ tập, quần quây zô hò
Rồi lại tâm sự nhỏ to
Chuyện cô khách hàng nhỏ nhỏ xinh xinh
Rằng việc thì cũng thật Đinh
Khó nhai khó nuốt cảm tình cũng không
Nhưng cũng đỡ cảnh lông bông
Còn đỡ hơn phải chạy rông ngoài đường